Tóm tắt những giá trị nội dung và nghệ thuật bài thơ Đồng chí
I. Tìm hiểu chung
– Chính Hữu,tên khai sinh Trần Đình Đắc (1926-2007), quê ở Can Lộc, Hà Tĩnh.
– 1946,ông gia nhập Trung đoàn Thủ đô và tham gia hai cuộc kháng chiến lớn của dân tộc: kháng chiến chống Pháp và kháng chiến chống Mỹ.
– 1947, ông bắt đầu sáng tác thơ và chủ yếu viết người lính và chiến tranh với cảm xúc dồn nén,ngôn ngữ cô đọng.
– 2000, ông được Nhà nước trao tặng Giải thưởng HCM về văn học – nghệ thuật.
– Tác phẩm chính: Đầu súng trăng treo (1966), Ngọn đèn đứng gác….
– Bài thơ Đồng chí được sáng tác năm 1948 – giai đoạn đầu cuộc kháng chiến chống Pháp. Thời điểm ấy,bộ đội, nhân dân ta sống và chiến đấu trong hoàn cảnh hết sức khó khăn, gian khổ, thiếu thốn.
– Bài thơ xuất hiện lần đầu tiên trên tờ bích báo của đại đội in trong tập “Đầu súng trăng treo” (1966).
– Bố cục: 3 phần
+ Bảy câu thơ đầu: Cơ sở hình thành của tình đồng chí, đồng đội gắn bó
+ Mười câu thơ tiếp: Biểu hiện và sức mạnh của tình đồng chí.
+ Ba câu thơ cuối: Bức tranh đẹp về tình đồng chí, biểu tượng cao cả của cuộc đời người chiến sĩ.
II. Đọc – hiểu văn bản
a. Bắt nguồn từ sự tương đồng về hoàn cảnh xuất thân:
– Tình đồng chí của “tôi” và “anh” bắt nguồn từ sự tương đồng về hoàn cảnh xuất thân. Nếu như “anh” đến từ nơi ”nước mặn đồng chua” thì “tôi” xuất thân từ vùng quê “nghèo đất cày lên sỏi đá”.
“Quê hương tôi nước mặn đồng chua Làng tôi nghèo đất cày lên sỏi đá.”
Hai con người đến từ những vùng quê nghèo khó của tổ quốc “chẳng hẹn quen nhau”. Họ gặp nhau vì cùng chung lí tưởng Cách mạnh, vì tình yêu với tổ quốc lớn lao. Đây cũng là trọng tâm làm nên giá trị nội dung và nghệ thuật bài thờ Đồng chí.
“Anh với tôi đôi người xa lạ
Tự phương trời chẳng hẹn quen nhau”.
b. Cùng chung mục đích, lí tưởng chiến đấu:
“Súng bên súng, đầu sát bên đầu”
– Điệp từ, hình ảnh sóng đôi mang ý nghĩa tượng trưng.
c. Cùng chia sẻ mọi gian lao, thiếu thốn:
– Mối tính tri kỉ của những người bạn chí cốt được biểu hiện bằng một hình ảnh cụ thể, giản dị, gợi cảm:
“Đêm rét chung chăn thành đôi tri kỉ”.
Tử quen nhau đến thành tri kỉ, từ “chẳng hẹn” đến “súng bên súng, đầu sát bên đầu” rồi đến “đêm rét chung chăn”, những người lính chia sẻ với nhau những gian khó của cuộc chiến để trở thành tri kỉ trong nhau. Đây là điểm sáng mang lại nhiều giá trị nội dung và nghệ thuật bài thơ Đồng chí.
Biểu hiện và sức mạnh của tình đồng chí:
a. Sự thấu hiểu những tâm tư, nỗi lòng của nhau:
– Các anh là những người lính gác tình riêng, ra đi vì nghĩa lớn, để lại sau lưng mảnh trời quê hương với bao băn khoăn, trăn trở.
“Anh trai làng quyết đi giết giặc lập công”.
– Hình ảnh “gian nhà không ” vừa gợi cái nghèo, cái xơ xác của những miền quê lam lũ, vừa gợi sự trống trải trong lòng người ở lại.
– “Giếng nước gốc đa nhớ người ra lính” là cách nói tế nhị, giàu sức gợi. Quê hương nhớ người đi lính hay chính những người ra đi luôn nhớ về quê hương. Thủ pháp nhân hóa và hai hình ảnh hoán dụ đã biểu đạt sâu sắc tâm trạng, nỗi niềm của những người lính nơi chiến tuyến. Nhớ về quê hương cũng chính là cách tự vượt lên mình, vượt lên tình riêng vì sự nghiệp chung của đất nước. Tóm tắt những giá trị nội dung và nghệ thuật bài thơ Đồng chí không thể bỏ qua những hình ảnh đắt giá này.
b. Chia sẻ cùng nhau những gian lao, thiếu thốn của cuộc chiến:
– Tôi với anh cùng chịu đựng những cơn sốt rét rừng, cùng trải qua những ốm đau bệnh tật. Anh với tôi cùng chia nhau sự thiếu thốn trong cuộc đời quân ngũ:
“Áo anh rách vai Quần tôi có vài mảnh vá Miệng cười buốt giá Chân không giày”.
– Những chi tiết tả thực, hình ảnh sóng đôi đã góp phần tái hiện chân thực những khó khăn, gian khổ của cuộc đời người lính trong buổi đầu kháng chiến. Các anh đã cùng nhau gánh vác, cùng nhau chịu đựng… Chính tình đồng đội đã giúp họ lên cái “buốt giá” của mùa đông chiến đầu để rồi tỏa sáng nụ cười và càng thương nhau hơn.
– Hình ảnh “Thương nhau tay nắm lấy bàn tay” có sức gợi nhiều hơn tả với nhịp thơ chảy dài. Đây là cách thể hiện tình cảm chân thanh, mộc mạc của người lính. “Tay nắm lấy bàn tay” để truyền cho nhau hơi ấm của tình đồng đội, niềm tin chiến thắng, truyền cho nhau sức mạnh của tình đồng chí. Cái nắm tay ấy còn là lời hứa hẹn lập công.
– Từ những tình cảm chân thành, mộc mạc, gắn bó và những gian khó, thiếu thốn nơi chiến trường hiểm ác, tác giả đã kết thúc bài thơ bằng một câu thơ mang đậm chất lãng mạn, nghệ thuật:
“Đầu súng trăng treo”.
“Trăng” là biểu tượng của cái đẹp, của cái tròn đầy, viên mãn, trăng khơi gợi nỗi nhớ, tình yêu và niềm hạnh phúc vẹn toàn. Trong khi đó ” súng” lại biểu tượng cho chiến tranh, cho hiểm nguy. Sự kết hợp giữa “đầu súng” và “trăng” mang đến cảm giác thiêng liêng nhưng không kém phần thi vị, lãng mạn. Chất hiện thực và chất trữ tình trong câu thơ đã góp phần nâng giá trị của thi phẩm bao gồm cả giá trị nội dung và nghệ thuật bài thơ Đồng chí.
III. Tổng kết:
Những giá trị nội dung và nghệ thuật bài thơ Đồng chí, cụ thể như sau:
Bài thơ ngợi ca tình đồng chí, đồng đội gắn bó keo sơn giữa lửa đạn chiến tranh, đồng thời khắc họa những khó khăn thiếu thốn của cuộc kháng chiến trường kì, gian khổ.
– Thể thơ tự do với những câu dài ngắn đan xen đã giúp cho nhà thơ diễn tả hiện thực và bộc lộ cảm xúc một cách linh hoạt.
– Hình ảnh thơ cụ thể, xác thực mà giàu sức khái quát. Ngôn ngữ thơ hàm súc,cô đọng, giàu sức biểu cảm.
– Sử dụng nhiều từ ngữ đắt giá
– Hình ảnh thơ song hành.